Ngày ấy có hai vợ chồng thật xứng đôi vừa lứa. Họ đẹp
như một cặp diễn viên. Họ có hai đứa con, một trai một gái thật xinh đẹp, thông
minh, nhanh nhẹn, hoạt bát và hiếu thảo. Mọi người ai cũng ngưỡng mộ, coi cặp
vợ chồng và gia đình ấy như là thần tượng của mình. Cả hai vợ chồng đều có chức
quyến. Công danh sự nghiệp, gia đình đều vẹn toàn. Gia đình họ là niềm mơ ước
cho bao người.
Tuy nhiên thời gian đầu cuộc sống của họ cũng khó khăn như bao gia đình khác thời bao cấp! Tình yêu thương đã giúp cho họ vượt qua bao khó khăn gian khổ và từng bước gây dựng cuộc sống ổn định, bình yên. Khi hai con khôn lớn, cả hai vợ chồng đều có chức quyền nhưng họ rất liêm khiết, không ai tư túi hay tham ô hối lộ. Cuộc sống chỉ dựa vào đồng lương và sự bươn chải thêm của người vợ cùng với mấy sào caphe. Họ không giàu có nhưng cũng đủ sống và không đến nỗi chật vật lắm! Cuộc sống của họ đầy ắp tiếng cười và niềm tin yêu!
Chị luôn tin tưởng vào Anh với niềm tin tuyệt đối! Anh
cũng chưa từng nghi ngờ hay ghen tuông Vợ bao giờ. Mặc dù Chị là người hoạt
bát, giao thiệp rộng và trong công việc đôi lúc phải tiếp xúc với giới mày râu
ở những bữa tiệc chiêu đãi hay tiếp khách…
Nhưng cuộc sống có mấy ai học được chữ ngờ…15 năm sau
ngày cưới, cuộc sống của họ đang yên ấm hạnh phúc, vô tình Vợ phát hiện ra
chồng đang hẹn hò với người yêu cũ. Thế nhưng Chị vẫn không tin đó là sự
thật, vẫn cố an ủi mình đó chỉ là những
cuộc gặp gỡ xã giao bình thường của những người bạn bè cũ! Chỉ khi nào bắt gặp
trên giường thì Chị mới tin. Dù có lần vô tình chị đã nghe những cuộc điện
thoại hẹn hò, đọc những tin nhắn yêu thương nhưng Chị vẫn muốn tin rằng đó chỉ
là những cảm xúc cũ, những lúc yếu lòng của Chồng.
Chị vẫn lao vào công việc , làm việc hết mình để quên
đi những suy nghĩ vẩn vơ, lòng nghi ngờ len lỏi đôi lúc như bóp nghẹt trái tim…Chị
vẫn muốn yêu và tin tưởng chồng không phải là người đàn ông trăng hoa như những
kẻ khác!
Điều Chị không ngờ tới là Anh bỗng dưng kiếm cớ ghen
tuông Vợ, Những cuộc giao lưu của vợ hay những lúc đi làm về trễ đều bị quy kết
là “ Có vấn đề”. Có những lúc ở cơ quan bù đâu với công việc đầu năm, cuối kỳ, rồi
họp hành…bước chân về đến nhà đã 6h tối, Vợ chỉ muốn nghe chồng nhẹ nhàng hỏi
một câu: “ Sao về trễ vậy em”! để có dip giải bày chia sẻ những vất vả khó khăn
cùng anh! Nhưng lần đầu Chị sững người khi nghe chồng quát: “Làm gì với thằng
nào mà giờ này với về” !!! Vợ vừa mở lời thanh minh thì lại được nghe thêm
những câu gây sốc nặng…
Buồn…Chán…Mệt mỏi…Thất vọng… như muốn chụp lấy và quật
ngã Chị xuống, nhưng trách nhiệm và bổn phận với gia đình lại khiến Chị phải
đứng vững và tiếp tục lo cho cha chồng và chồng con, cố giữ cuộc sống êm ấm…
Nhưng dường như khi người đàn ông ngoại tình thì họ
luôn nghi ngờ vợ mình cũng sẽ phản bội mình như cô tình nhân đang phản bội
chồng cô ta vậy…Và họ hình như không còn tin vào bất cứ điều gì mà họ chỉ có
thể tin những điều họ suy diễn ra theo ý họ…
Dần dần lòng tin bị mai một…Vợ thấy cuộc sống như bế
tắc và không tìm ra lối thoát…Có nhiều người cũng tán tỉnh, đẩy đưa nhưng vợ
vẫn dửng dưng và không muốn kiếm tìm một ai khác để chia sẻ và cứ thế gặm nhấm
nỗi buồn, sự uất ức của mình khi bị chồng ghen bóng gió, vô lối…Cuộc sống gia
đình như đang đứng giữa vết nứt rạn vỡ…
Rôi Chị bị bệnh u nang đi khám mãi cũng cứ bảo lành
tính… Bệnh tật, buồn phiền và lòng tin đang bị đánh cắp dần cộng với bao nỗi lo
toan trong công việc và gia đình. Bao muộn phiền cứ chất chứa trong con người
chị như dồn nén, dồn nén…Đột nhiên một lần đi khám, Bác sĩ bảo Chị bị ung thư
phải mổ gấp… Chị choáng váng bảo anh xin nghỉ thu xếp đưa Chị đi Bệnh viện mổ
nhưng thay vì lời trấn an động viên thì anh quát chị trước mặt bạn bè trong cơ
quan đến thăm với lý do công việc không nghỉ được…
Chị hụt hẫng và gần như sụp đổ, nhưng nghị lực và ý
chí giúp chị tự cứu mình. Chị vật lộn với tử thần và bình thản đón chờ Định
mệnh. Chị còn lo cho tương lai của anh và các con. Chị nhất định bắt người bạn
gái thân đang sống độc thân hứa với chị là nếu chị không qua được thì hãy lấy
và yêu thương chăm sóc anh cùng các con thay chị để chị yên lòng....Chị vẫn
cười khi có thể và mở to mắt nhìn số phận nghiệt ngã của mình…bình thản.
Và rồi chị vẫn sống cho đến một ngày, lại cũng vô tình
như trời xui đất khiến, chị chứng kiến cuộc tình vụng trộm kéo dài 10 năm của
anh trong một khách sạn…Đất dưới chân chị như sụp xuống, Chị chỉ muốn được tan
ra và biến mất khỏi cuộc sống này…Lòng tin của chị hoàn toàn sụp đổ. Anh đã
đánh cắp hết lòng tin của chị, Thế mà dù bị ghen tuông, phụ bạc chị vẫn không
dám phản bội anh dù có bao kẻ ngưỡng mộ chị..
Đau! Đau khiến cho chị tưởng như không đứng vững
được…Chị tìm đến cửa chùa, đọc kinh niệm phật. Chị thấm ý những lời Phật dạy và dần lấy lại được tinh
thần để tiếp tục sống. Đấu tranh với bệnh tật và hạnh phúc và rồi chị cũng ngộ
ra một điều: “ Đó là Định mệnh, là nghiệp chướng của mình phải trả . Hãy cứ vui
sống với nó và buông bỏ”…
Đàn bà khi yêu sẽ đánh đổi tất cả mà dù có phải hy
sinh, mất mát…Nhưng đàn ông thì không…Họ muốn có tất cả nhưng đâu có dễ dàng
như họ muốn…Gia đình, hạnh phúc bắt đầu rạn vỡ không thể cứu vãn được khi anh
cứ lún sâu mãi vào cuộc tình vô vọng ấy mà không dứt ra được…Chị đã từng hiểu
và cảm thông với anh rằng anh là người nặng tình nghĩa nên đã bao lần tha thứ,
nhưng anh lại không hiều tấm lòng chị mà ngày càng xúc phạm chị nặng nề hơn..Vết
nứt ngày càng to để không thể hàn gắn!
Dù yêu anh, yêu gia đình này nhưng chị không thể hy
sinh để bị anh làm tổn thương mãi. Cái
gì đến cũng sẽ phải đến. Chị không muốn chia lìa con cái nên đành chấp nhận ly
thân Vợ Chồng tuy hai người vẫn sống cùng nhà, ăn cùng mâm. Chị vẫn cơm nước,
chăm sóc cho anh đến những ngày cuối cùng dù hai người không còn chút quan hệ
vợ chồng…
Cho đến giờ chị mới hiểu: Hóa ra những kẻ ngoại tình
thường “ Tự kỷ ám thị” lúc nào cũng nghĩ vợ mình giống như những người đàn bà
hư hỏng kia…Chị không phản bội anh không ngoại tình không phải vì chị không thể
mà vì chị không muốn đánh mất nhân cách của mình, và chị vẫn còn yêu anh nhiều
lắm!
Số phận những tưởng cho chị được niềm vui khi có một người
đàn ông dường như hiểu, tôn trọng và chia sẻ với chị…Chị như cởi mở được lòng
mình, giải thoát được niềm uất ức..Chị lại tin tưởng người ấy là người đàn ông
đích thực, biết yêu bằng cả trái tim và lý trí…Và trái tim chị lại rung lên lỗi
nhịp yêu lần nữa…Nào ngờ khi yêu nhau rồi người ấy cũng ích kỷ như anh, chị
phải từ bỏ đi những thú vui và đam mê của mình. Chị cố tránh và giữ mình trong
mọi mối quan hệ nhưng anh cũng không tin chị. Lại những lời xúc phạm tuy có
lịch sự hơn nhưng nó vẫn làm cho vết thương cũ của chị tấy lên đau nhức…Cuối
cùng người ấy cũng hiện ra bản chất muôn đời của đàn ông…
Hóa ra người ấy cũng là kẻ ngoại tình và bị phản bội nhiều
lần thì làm sao có thể tin rằng đâu phải tất cả phụ nữ đều giống nhau… Chị lại
bị đánh cắp lòng tin lần nữa…
Chia tay…Giờ này đối với chị không còn cảm giác đau
đớn nhức buốt, tiếc nuối mà là hoàn toàn thanh thản…
Chị như rũ bỏ được những thứ tình cảm làm chị phiền
lụy mà giờ đây chị chỉ muốn sống thanh thản, bình yên trong tình bằng hữu mà
thôi. Chị thấy sợ những thứ tình cảm giống như tình yêu…
Khi lòng tin bị đánh cắp thì khó mà tìm lại được …Đó
cũng là quy luật mà thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét