Đêm đông! Cao nguyên như lạnh hơn mỗi khi mùa đông về. Gió hun hút lùa cái lạnh vào thịt da khiến người ta không khỏi xuýt xoa. Vào những đêm như thế mới cảm thấy hết cái trống chếnh của nỗi cô đơn dằng dặc để người ta phải đua nhau cưới và yêu...
Đúng là mùa cưới, mùa yêu...Đi đâu cũng thấy đám cưới...Người ta hạnh phúc rạng ngời trong ngày cưới nhưng rồi biết ngày mai sẽ ra sao...
Ai mà biết được....Chạnh lòng lắm khi thấy người ta yêu đương hạnh phúc nhưng lại e ngại khi có người nào đó yêu mình...Đó có phải là mâu thuẫn của một người từng bị tổn thương, bị mất lòng tin vào tình yêu giống như "con chim đậu cành cong" không nhỉ!!!
Bao suy tư chợt ùa về , định viết một vài cảm xúc nhưng vô tình đọc bài viết này không biết của ai mà thấy nó như nói hộ hết lòng mình vậy..
"Nếu anh yêu một cô gái từng bị tổn thương, làm ơn hãy kiên nhẫn...
Vì cô ấy đã mất đi một nửa trái tim mình, từng đón bình minh bằng đôi mắt sưng húp, từng làm việc quên ngày quên tháng để quên đi một vết thương lòng. Vì cô ấy từng cho đi rất nhiều để rồi nhận lại một vết thương mà có lẽ suốt đời không lành lại được. Vì cô ấy là một cô gái rất yếu mềm..
Cô ấy đã đến bên anh, rung động bởi những quan tâm, yêu thương thật lòng của anh. Cô ấy đã dũng cảm cho và nhận yêu thương thêm một lần nữa. Thì anh, người cô ấy đang gắn bó, đừng ép tình cảm của cô ấy phải tiến triển quá nhanh. Bởi cô ấy sợ...
Điều đầu tiên cô ấy sợ là làm anh tổn thương. Thật là như vậy đấy. Cô ấy băn khoăn mình đến với anh vì điều gì, tại sao anh và cô lại yêu nhau? Vì anh quá tốt hay anh đẹp trai và giàu có? Vì anh là người đã ở bên lắng nghe và lau nước mắt cho cô?.. Chỉ khi nào cô ấy không tìm ra lý do "vì sao mình yêu anh", cô ấy sẽ đến và ở lại bên anh vô điều kiện. Đó là lúc cô ấy yêu chính bản thân anh..
Nếu anh chưa từng yêu, chắc anh không thể hiểu cảm giác này. Hơn ai hết, cô ấy biết tình yêu mong manh đến thế nào, thoắt đến, thoắt đi như một cơn gió. Hơn ai hết, cô ấy hiểu nỗi đau do tình yêu gây ra sâu sắc đến bao nhiêu. Và vì yêu anh nên cô ấy không thể để anh phải chịu nỗi đau giống như cô ấy đang mang trong lòng...
Không phải là mối tình đầu của một cô gái, chắc chắn anh sẽ có nhiều thiệt thòi. Trước hết, đó là cảm xúc không còn vẹn nguyên. Cô ấy đã qua cái thời đòi anh phải chiều chuộng, qua những lúc giận hờn vì những chuyện cỏn con và trẻ con. Nhưng anh đừng vì thế mà nói năng thiếu thận trọng làm cô ấy tổn thương bởi giờ đây, tâm hồn cô ấy thật mong manh và nhạy cảm. Bất cứ điều gì anh chưa "uốn lưỡi" trước khi nói cũng làm cô ấy liên tưởng đến quá khứ và ảnh hưởng không tốt đến tình cảm hiện tại cũng như mối quan hệ của hai người...
Không phải là mối tình đầu của cô ấy, anh sẽ phải tốn nhiều công sức hơn để dành được trọn vẹn tình cảm yêu thương. Nhưng anh yên tâm, khi đã dành được thì điều đó hoàn toàn xứng đáng bởi khi cô ấy đã cam tâm tình nguyện thì đó là một sự thiết tha khó có thể đổi dời...
Tuy nhiên, hãy cố gắng hiểu và thông cảm cho những rung động nhỏ trong lòng cô ấy, trong trường hợp nó không dành cho anh, không phải vì anh. Nếu cô ấy rũ bỏ tất cả những gì thuộc về quá khứ không một chút cảm xúc thì có thể anh sẽ là nạn nhân tiếp theo. Nhưng nếu cô ấy luôn trân trọng và gìn giữ thì anh cũng sẽ được nâng niu trong một nửa còn lại của trái tim cô ấy...
Mối tình đầu đã lấy đi của cô ấy nhiều điều nhưng tất cả những gì còn lại, kể cả cuộc đời, sự tự do, mơ ước của cô ấy... là dành cho anh... Vậy nên, làm ơn hãy kiên nhẫn..."
Em khác những người con gái ngoài kia
- Em ghen bằng nụ cười
- Em buồn bằng ánh mắt
- Họ cười em vì em không giống họ
- Em cười họ vì họ quá giống nhau ♥/♥
Cao nguyên những ngày gồng mình chống chọi với mưa, gió, lạnh….
Em những ngày gồng mình chống chọi với nỗi nhớ, sợ hãi, cô đơn trong chênh vênh nhớ thương.
Những ngày cuối tuần nhiều hoang hoải. Em co ro trong những kỉ niệm xưa cũ, thấy vết thương xưa lại nhói đau... Mùa Đông, se sắt gió, lãng đãng mưa. Em một mình đi dọc các con phố nhỏ từng đêm trong lạnh giá, gói cho đủ đầy mùi vị của mùa Đông, của nỗi cô đơn và tự nhủ với lòng mình, em đang hạnh phúc, thực sự hạnh phúc. Cô đơn cũng là niềm hạnh phúc phải không anh…
Và đi giữa đất trời lộng gió, em bâng quơ nghĩ đến anh. Anh ở đâu giữa đời em, giữa gió mưa rét buốt lúc này.
